Anh chưa vợ nhưng có 4 đứa con riêng
Anh từng làm nghề đòi nợ thuê, cặp kè với những phụ nữ hơn tuổi để kiếm tiền. Tôi sợ khi anh ngỏ ý muốn làm đám cưới.
Trong lúc này tôi không biết nên quyết định như thế nào cho đúng, rất mong bạn đọc sẽ giúp tôi. Tôi năm nay 27 tuổi, còn anh 30. Tôi và anh quen biết nhau trong dịp Tết năm 2011. Anh đến nhà tôi cùng với mấy người bạn. Chúng tôi cùng quê nhưng khác xã. Gia đình tôi không quá giàu có nhưng cuộc sống tạm ổn. Anh đến nhà tôi, ngay từ đầu nhìn anh tôi đã thấy rõ ràng ở anh một vẻ đẹp trai, hào nhoáng. Anh nói anh làm bên công ty thực phẩm. Anh sử dụng điện thoại và đi xe đắt tiền. Tiếp xúc, nói chuyện, anh lịch sự trong từng câu nói, anh biết cách dùng lời khen ngợi. Tất cả những điều ấy khiến trong bụng tôi lúc đó thầm nghĩ rằng anh không phải là mẫu người mà tôi hướng tới.
Nói chuyện, thì ra anh cũng làm trong TP HCM, và càng bất ngờ hơn khi nơi anh làm việc cũng gần chỗ tôi làm việc, cho nên tôi nói chỗ nào ở gần tôi, anh đều biết. Anh có xin số điện thoại của tôi để hẹn vào đó liên lạc nhưng tôi đã từ chối khéo để không cho anh.
Sau ngày gặp nói chuyện đó, tôi nghĩ chúng tôi sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng nào ngờ vẫn gặp lại khi tôi và anh trở lại thành phố làm việc. Có lẽ là do anh đi tìm tôi theo lời tôi đã tả về nơi mình sống. Do tôi làm kinh doanh nên mặt bằng ngoài mặt tiền. Hôm đó tôi ra trước cửa hàng đứng thì bất ngờ nhìn thấy anh đi qua và cũng là lúc anh đang ngó nghiêng rồi nhìn thấy tôi. Và từ đó trở đi chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều hơn, đi cafe, đi dạo, kể nhau nghe những chuyện khi chúng tôi rời xa quê hương vào thành phố bắt đầu cuộc sống như thế nào.
Anh biết tôi thích hoa hồng và hoa lan nên rất hay mua gửi đến tặng tôi. Dần dần chúng tôi thấy mến và quý nhau, khoảng hơn 1 tháng sau thì anh ngỏ lời với tôi tại một quán café. Tôi nghĩ anh hơi vội vàng và anh cũng nói, anh có vội vàng nên để tôi có thời gian suy nghĩ và tôi cũng vậy.
Sau đó chúng tôi vẫn tiếp tục gặp nhau nhiều, gần như hai chúng tôi đều hiểu là đã dành tình cảm cho nhau rồi. Tôi từng nghĩ sẽ không quen và tiến đến với một người như anh, thế mà vẫn để trái tim tôi yếu lòng, bị anh cuốn hút. Chúng tôi đang có định hướng cho tương lai sắp tới. Nhưng một người anh con bác tôi, khi biết chúng tôi đang quen nhau đã tiết lộ rằng, trước đây anh làm việc cho một người chủ, anh là người chuyên đi đòi nợ thuê tại các điểm cờ bạc, và trong một lần bất cẩn anh đã bị bắt nhưng lại được người chủ bảo lãnh ra, từ đó anh không làm việc đó nữa.
Tôi nghe như thế không khỏi rùng mình và sợ hãi. Tôi được mọi người nhận xét dễ thương và hiền, bạn bè tôi tiếp xúc cũng nhiều nhưng người như anh thì chưa bao giờ. Tôi cũng chưa dám hỏi anh về chuyện đó, tôi đang cần thời gian để tìm hiểu về anh và cuộc sống của anh như thế nào nữa. Bẵng đi một thời gian, tôi cũng
không còn để ý đến chuyện đó nhiều bởi tôi nghĩ nếu bây giờ anh không làm việc đó nữa thì thôi mình cũng nên bỏ qua.
Nhưng trớ trêu quá các bạn ạ! Đúng ngày Lễ Phục Sinh bên đạo Thiên Chúa (tôi là người theo đạo) thì tôi phải nghe một chuyện mà tôi nghĩ nó vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Cậu mợ gọi điện cho tôi nói rằng, tôi phải từ bỏ anh ấy ngay, vì anh là người rất lăng nhăng. Anh chuyên đi cặp bồ với những phụ nữ hơn tuổi để kiếm tiền.
Trước đó rất lâu, anh từng ngủ với một chị cùng quê ở trong thành phố này và chị ấy đã sinh ra một thằng bé giống anh như đúc, từ khuôn mặt đẹp trai đến hai hàng râu quai nón bên má như anh... Và anh đang làm việc cho một chị chủ rất giàu có, anh làm tài xế cho chị, đưa đón con chị đi học, đưa chị đi chơi hay đâu đó, anh làm tất cả công việc với chị, ở cùng chị và chị đã ngoài 40 nhưng rất đẹp...
Trời ơi, làm sao tôi chịu nổi một cú sốc bất ngờ như thế, tôi đứng không vững. Từ đó trở đi tôi dần lảng tránh anh, lòng tôi thắt lại. Anh rủ đi chơi, đi café, đi lễ... tôi đều từ chối. Tôi không thể dối lòng mình mà vui vẻ với anh được. Cũng một phần là gia đình tôi và những người thân, ai cũng khuyên ngăn tôi bỏ anh ấy, mất công sau này khổ, cho nên tôi cũng nản.
Rồi anh cũng biết được thái độ của tôi, anh hỏi nhiều, lý do tại sao... nhưng làm sao tôi có thể nói ra. Tôi thật sự rất muốn hỏi anh có đúng chuyện là như vậy không nhưng tôi không thể mở lời. Tôi vẫn dứt khoát không gặp và đi chơi với anh, mặc dù trong lòng rất muốn, nhưng anh vẫn theo đuổi. Tôi quá kiên quyết nên dần dần anh cũng nản rồi ít liên lạc với tôi.
Đến Tết, chúng tôi lại gặp và café với nhau nhưng tôi không đủ can đảm để công khai cho mọi người biết. Anh trai tôi đã biết chuyện và la mắng tôi một trận, bởi anh cũng không muốn tôi sau này sẽ khổ. Chúng tôi cứ một thời gian gặp và một thời gian mất nhau, lằng nhằng cũng hơn 3 năm cho tới giờ. Cách đây vài tháng, anh trai tôi không hiểu sao lại rất hay nhắc về anh ấy và có ý ủng hộ muốn tôi đến với anh ấy. Trong lòng tôi phần nào nhẹ nhõm và mừng thầm bởi ít ra cũng có người ủng hộ tôi, mà anh tôi là người có thể giúp tôi thuyết phục được gia đình nhất.
Các bạn ạ, tình yêu của tôi sao lận đận chẳng êm xuôi gì cả. Vừa mới được anh trai ủng hộ một tí thì anh lại nghe tin sét đánh. Người ta lại nói với anh rằng, anh ấy chưa có gia đình mà có tới bốn đứa con, đều là những đứa con hoang. Thế là anh trai tôi lại thay đổi suy nghĩ và càng không ủng hộ.
Tôi không biết những gì người ta nói về anh có thật như vậy không, tôi không biết nên tin ai nữa. Nhưng người nói cho tôi biết những điều đó đều là người thân của tôi gồm cậu mợ, anh chị con bác bên đàng ngoại tôi. Còn anh, trong thời gian quen anh, tôi cảm nhận anh đến với tôi tất cả đều thật, anh lo lắng, quan tâm, chăm sóc tôi tất cả. Tôi và anh đều đã đến tuổi phải lập gia đình vì bị bố mẹ hối thúc và lo lắng nên tôi thấy anh cũng muốn lấy tôi làm vợ, tôi cũng mong như thế.
Tết năm 2013 vừa rồi anh về quê chơi rất lâu, cả nửa năm, anh có ý định ở nhà lập gia đình xong rồi lại vào thành phố làm tiếp. Nhưng anh vẫn liên lạc với tôi, thời gian này anh tấn công tôi mạnh hơn trước nhiều. Anh ngỏ lời với tôi mấy lần, anh cứ nói tôi về quê để hai đứa tiến đến hôn nhân. Anh nói sẽ vào đón tôi và cuối cùng anh cũng làm như lời anh nói.
Chúng tôi lại gặp nhau nhưng gia đình và người thân, tôi chưa dám cho ai biết. Tôi rất sợ cảm giác bị anh trai la mắng vì vẫn qua lại với anh. Sắp tới anh sẽ cầu hôn tôi, anh đã bật mí cho tôi biết điều ấy. Nhưng điều trước mắt tôi lo lắng bây giờ là tôi không đủ can đảm để đến với anh, tôi lo sợ nhiều điều lắm. Tôi sợ không vượt qua được rào cản của gia đình và người thân bởi ai cũng khuyên tôi không nên đến với anh. Nếu bây giờ anh cầu hôn tôi thì mọi người rồi cũng sẽ biết. Tôi nghĩ, nếu quyết định đến với anh thì phải tìm ra ngọn ngành mọi chuyện. Nếu chỉ có một đứa bé trai trước đó lâu rồi thì tôi có thể chấp nhận bỏ qua được bởi đứa bé ấy vẫn ở với bố mẹ. Nhưng nếu anh có tới bốn đứa con rơi như thế thì tôi không thể chấp nhận được, không thể và không thể.
Và tôi vẫn luôn lo sợ một điều quan trọng nhất là nếu như tôi đến với anh, sợ sau này anh sẽ lại ngoại tình, tôi sẽ đau khổ rồi hối hận. Lúc đó tôi có đau có khổ cũng chẳng dám kêu than với ai bởi ai cũng khuyên tôi kia mà. Hàng ngày tôi vẫn đọc tâm sự của mọi người trên đây nên tôi càng lo lắng lắm, cho dù thời gian đầu hạnh phúc thì thời gian sau người chồng vẫn ngoại tình, trong khi người yêu tôi lại đẹp trai và khéo như vậy, thử hỏi làm sao tôi không lo lắng cho được. Rồi tôi lại mang tội không biết giữ chồng.
Tôi phải làm sao đây hả các bạn ơi? Tôi có nên đến với anh không? Một người nhiều rắc rối như thế, hay tôi từ bỏ anh mà đến với một người con trai khác an toàn hơn? Tôi cũng có nhiều người theo đuổi nhưng sao tôi không thể chọn họ. Chỉ cần gật đầu, tôi có thể làm cô dâu bất cứ lúc nào nhưng tôi không yêu họ.
Tôi chưa đủ can đảm để đến với anh, tôi cũng chưa một lần công khai rõ ràng chuyện tình cảm. Tôi đang chờ đợi anh cầu hôn để có can đảm bước tiếp. Rất mong các bạn chia sẻ với tôi những điều mà các bạn hiểu để giúp tôi có hướng đi cho đúng với chuyện tình cảm của mình. Thật lòng cảm ơn các bạn!