Chưa bao giờ em viết lên những dòng chia sẻ để gửi tới một diễn đàn nào cả. Nhưng hôm nay em buộc phải viết ra đây những tâm sự từ đáy lòng mình để mong được giải tỏa tâm lý, mong được mọi người cảm thông cho những hành động bồng bột của em mà cho em những lời khuyên hữu ích. Cũng mong rằng qua câu chuyện của này mà không có bạn gái nào nhẹ dạ, cả tin để vướng vào hoàn cảnh như em bây giờ.
Em rất lo lắng không biết giờ mình phải làm sao? Có những lúc nghĩ quẩn
em chỉ muốn chết quách đi để chạy trốn khỏi thế giới này.
Em năm nay 21 tuổi, cách đây một năm sau những lần lên mạng tìm kiếm thông tin, cũng như trao đổi bài vở trong học tập với bạn bè em tình cờ quen biết với một người bạn trai khác giới. Ban đầu chỉ là những lới nói hỏi thăm sức khỏe xã giao, sau dần anh ấy hay hỏi đến chuyện tình cảm, như em đã có người yêu chưa? Hay tối thứ bảy không đi học thì em làm gì? Có đi chơi với ai không? Vân vân và vân vân.
Qua một thời gian tiếp xúc và trao đổi thông tin, trò chuyện em cảm nhận được anh là một người thật thà chân thành trong chuyện tình cảm. Từ đó em bắt đầu cảm thấy mến anh ấy rất nhiều. Anh ấy cũng nói rằng rất mến em. Chúng em bắt đầu chuyện trò thân mật hơn, cởi mở hơn. Em bắt đầu say sưa kể về những ngày thơ bé của mình, về những sở thích trong cuộc sống, về một chàng trai trong mộng đẹp như trong cổ tích. Anh lắng nghe một cách say mê. Thỉnh thoảng lại thêm một câu đại ý như, anh sẽ là chàng hoàng từ đem lại hạnh phúc cho em…
Anh bảo anh bận nên không có thời gian đến thăm em được. Khi nào có điều kiện mình gặp nhau. Em tin những lời anh nói, yêu anh qua những câu chuyện anh kể. Cảm thấy buồn, trống vắng nếu như không được trò chuyện cùng anh trên mạng hoặc điện thoại cho anh mà không thấy anh bắt máy…
Tình yêu của chúng em lớn dần theo năm tháng, thời gian trôi đi em cảm thấy lo lắng, băn khoăn khi yêu một người mà mình chưa từng gặp ở ngoài đời, nên đã đề nghị gặp anh. Anh xuất hiện bề ngoài đẹp hơn những gì mà em mong đợi, anh cao ráo, đẹp trai, nói năng nhẹ nhàng, khiêm tốn.
Chúng em đã đi chơi, uống café, đi ăn rất vui vẻ. Em cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc. Rồi anh đưa em vào nhà nghỉ để cùng em tâm sự, và muốn có không gian riêng cho hai người. Em rất tin tưởng anh, nghĩ anh là người thật thà, chất phát nên không đắn đo, suy nghĩ nhiều. Vào trong phòng anh đưa em uống một lon nước trà bí đao. Uống xong em cảm thấy trong người rạo rực, khi đó trong phòng chỉ có hai người anh bắt đầu ôm hôn em, sờ soạn khắp cơ thể em. Ham muốn trong em tăng cao. Chúng em đã quan hệ tình dục.
Ngay sau giây phút ân ái, mặn nồng em ngủ thiếp đi khi tỉnh dậy không thấy anh ta đâu, cặp sách, tân trang theo người, điện thoại mọi thứ đã biết mất cùng với anh ta. Em xuống lễ tân thì được biết anh ta đã trả phòng, em có trình bào với nhân viên nhà nghỉ, rồi bào công an phường nhưng mọi tìm kiếm đều trong vô vọng.
Về nơi ở em không dàm nói chuyện với ai, không dàm nói chuyện với bạn bè, người thân xấu hổ, vì cảm thấy mình nhục nhã, ê chề... Mọi người hỏi về điện thoại, tư trang em chỉ dám bảo bán lấy tiền tiêu xài rồi.
Chuyện này đã xảy ra được gần tháng nay, em đã mất đi đời con gái bởi một chuyện không đâu, trong lòng em lúc này đầu óc cứ rối bời, không thể giải tỏa tâm lý cùng ai nên chỉ biết đem câu chuyện của mình gửi đến diễn đàn mong được giảm suy tư, stress… Hơn thế nữa hôm đó em lại không dùng biện pháp gì để đề phòng, không biết liệu mình có dính bầu không nữa. Em rất lo lắng không biết giờ mình phải làm sao? Có những lúc nghĩ quẩn em chỉ muốn chết quách đi để chạy trốn khỏi thế giới này.