Tôi là con trai một, từ nhỏ ba mẹ tôi đã sớm ly hôn do không thể dung hoà được tính cách của nhau. Tôi sống với bên ngoại và chứng kiến mẹ tôi cực khổ trăm bề sau đổ vỡ, do đó tôi hiểu tâm trạng của người phụ nữ khi rơi vào cảnh này. Vậy mà giờ đây, chính tôi là người đang đứng giữa ngã đường bế tắc của cuộc hôn nhân đời mình!
Năm 2008 tôi cưới L sau nhiều năm biết nhau. Trước đó gia đình tôi và nhà L là đồng hương nên tình cảm đôi bên khá tốt. Tôi gặp L khi còn là sinh viên năm nhất, còn L chỉ là cô học sinh cuối cấp 2. Trong suốt những năm học đại học tôi chưa từng thích một ai, chỉ đợi L xong đại học để cùng nhau xây dựng gia đình. Đám cưới vui vầy trong sự ủng hộ của hai nhà và sự chúc phúc của bạn bè. Chúng tôi trải qua những ngày của vợ chồng son rất hạnh phúc. Cuộc sống sẽ viên mãn hơn nếu chúng tôi có được một đứa con để ẵm bồng, nhưng trớ trêu thay chuyện đó đã không thể!
L sợ mang tiếng là đàn bà vô dụng khi không thể sinh con cho tôi, càng sợ sẽ làm tôi đau buồn, chịu đựng lời cay nghiệt khi đứng giữa vợ và mẹ. (ảnh minh họa)
Sau hai năm yên ổn, mẹ tôi bắt đầu nôn nóng, mong muốn có cháu để vui hưởng tuổi già. Cũng như bao cặp vợ chồng khác khi nghĩ về tương lai, chúng tôi cũng vẽ ra những dự định tốt đẹp khi có con nhưng đợi mãi lộc trời vẫn chưa tới. Một lần chị bạn tôi là bác sĩ tới nhà chơi, sau khi hỏi thăm, chị khuyên chúng tôi nên đến bệnh viện để chị kiểm tra. Sau khi làm vài xét nghiệm chuyên môn, chị bảo chúng tôi phải bình tĩnh, về an ủi động viên nhau để sống hạnh phúc, quan trọng là tình cảm vợ chồng chứ không phải chuyện con cái. Chị nói cả hai buồng trứng của vợ tôi đều khiếm khuyết nên cô ấy không thể có con!
Suốt một tháng sau ngày nhận hung tin, tôi và vợ đều sống trong nỗi buồn riêng. Chúng tôi chưa dám thưa chuyện với mẹ. Tôi là con trai một, mẹ tôi chắc chắn sẽ không chấp nhận được chuyện đó, bà sẽ bắt tôi ly hôn. Cách đây hai ngày, L bảo đã suy nghĩ kỹ, mong tôi se ly hôn với cô ấy! L sợ mang tiếng là đàn bà vô dụng khi không thể sinh con cho tôi, càng sợ sẽ làm tôi đau buồn, chịu đựng lời cay nghiệt khi đứng giữa vợ và mẹ.
Tôi không biết phải làm thế nào để vẹn cả đôi đường. Bỏ L thì không đành vì tôi yêu vợ vô cùng nhưng chuyện không con cái cũng sẽ là nguyên nhân khiến tôi và cô ấy không thể hạnh phúc khi sống cùng mẹ tôi.